Lúc Hạ Diệp Chi tỉnh dậy, đầu cô quay mòng mòng.
Cô vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, cả người có chút choáng váng.
Cô đoán, có lẽ trời vẫn chưa sáng, chắc vẫn còn rất sớm.
Nhưng cô đã không thể ngủ tiếp nữa.
Bởi vì đau đầu mà cả người cô đều không được thoải mái, vì vậy cô khẽ nheo mắt lại hỏi: “Mấy giờ rồi.”
Một lúc sau, Hạ Diệp Chi vẫn không nghe thấy người bên cạnh trả lời.
Cô mở to mắt, quay sang mới phát hiện bên cạnh không có người.
Hạ Diệp Chi quay người lại, hai tay chống lên giường, ngồi nửa người quay sang nhìn xung quanh, nhưng lại không thấy hình bóng của Mạc Đình Kiên trong phòng.
Chốc lát, hai tay của Hạ Diệp Chi đã không thể chống đỡ nữa.
Tay cô vừa mềm oặt ra, cô lại ngã thẳng xuống giường.
Loading...
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến một tiếng “cạch.”
Giây tiếp theo, cánh cửa được mở ra từ phía ngoài.
Người đó đứng ở cửa một lúc, sau đó lại rời đi.
Bước chân trầm ổn có lực.
Hạ Diệp Chi vừa nghe liền biết được đây là tiếng bước chân của Mạc Đình Kiên.
Thật ra tiếng bước chân của Mạc Đình Kiên cũng không có gì quá đặc biệt.
Nhưng Hạ Diệp Chi vẫn có thể nghe ra.
Hạ Diệp Chi nằm trên giường không có động tĩnh gì.
Không lâu sau, giọng nói của Mạc Đình Kiên vang lên từ phía mép giường: “Tỉnh rồi?”
Hạ Diệp Chi vẫn không động đậy, chỉ hỏi anh: “Mấy giờ rồi?”
Mạc Đình Kiên im lặng một lúc, nói: “Đói rồi phải không?”
Giọng nói của anh nghe có vẻ không khác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755226/chuong-989.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.