Sáng sớm hôm sau.
Lúc Hạ Diệp Chi tỉnh lại, cô phát hiện vị trí bên cạnh mình trống không.
Mạc Đình Kiên thức dậy rồi sao?
“Em tỉnh rồi?”
Đột nhiên giọng nói của Mạc Đình Kiên vang lên.
Hạ Diệp Chi quay đầu theo nơi phát ra âm thanh, liền thấy Mạc Đình Kiên đang ngồi trên ghế sofa đơn ở cách đó không xa.
Mạc Đình Kiên đã thay xong bộ đồ vest, chứng tỏ anh đã thức dậy được lúc lâu.
Anh ngồi dựa vào sofa, chân bắt chéo, trên đùi anh còn có xấp văn kiện.
Chứng tỏ anh vì muốn trông chừng và chờ Hạ Diệp Chi tỉnh lại, nên anh đã cố ý đem văn kiện vào phòng để xem.
Hạ Diệp Chi lên tiếng hỏi: “Mấy giờ rồi anh.”
Có thể là vì anh sợ ảnh hưởng đến giấc ngủ của cô, nên Mạc Đình Kiên không hề kéo bức màn cửa nào ra hết, đồng thời trong phòng cũng chỉ mở cái đèn nhỏ thôi.
Vì vậy nên trong phòng tối hơn bình thường.
“Mười giờ rồi.” Mạc Đình Kiên nói xong, đồng thời đặt xấp văn kiện trên đùi qua bên cạnh, anh đứng dậy đi tới chỗ Hạ Diệp Chi.
Mạc Đình Kiên ngồi xuống bên giường, nhẹ nhàng hỏi: “Bữa sáng em muốn ăn gì?”
“Em ăn gì cũng được.” Cho dù là sơn hào hải vị thì đối với Hạ Diệp Chi lúc này mà nói thì cũng không khác gì nhau.
Đối với cô thì ăn gì cũng không quan trọng.
Lúc cô xuống lầu, Hạ Diệp Chi không thấy Mạc Hạ.
Cô quay đầu lại nhìn về phía Mạc Đình Kiên, không đợi cô lên tiếng, Mạc Đình Kiên liền đoán được cô muốn hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755194/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.