Thời Dũng mơ hồ hiểu vì sao Hạ Diệp Chi cười, cũng thoáng đoán được cô đang nghĩ gì.
Anh ta không nói gì nữa, đi tới đưa cho cô một ly nước.
*
Mạc Đình Kiên và Ly đi vào phòng khách bên cạnh.
Phần lớn người đến bệnh viện tư nhân khám bệnh đều là người có quyền thế cho nên bệnh viện này đương nhiên không giống các bệnh viện bình thường.
Ly đi theo sau Mạc Đình Kiên vào phòng, trở tay đóng cửa lại.
Mạc Đình Kiên quay đầu, sắc mặt âm trầm nhìn cô ta.
“Nói.” Giọng nói không mang chút cảm xúc nào, nghe lại có vẻ lạnh lẽo.
Ly bên ngoài vẫn tỏ ra hết sức trấn định: “Bộ dạng hiện giờ của Hạ Diệp Chi, anh nên rất gấp gáp chứ nhỉ?”
Mạc Đình Kiên chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, cũng không lên tiếng.
Nhưng anh lại hơi nhíu mày, thể hiện sự kiên nhẫn của anh đã không còn nhiều.
Ly đã quen nhìn sắc mặt để đoán tâm tình, thấy thế lập tức nói: “Bốn năm trước, cô Hạ gặp chuyện, bị thương rất nặng, ngủ mê man ba năm, chuyện này hẳn là anh vẫn chưa quên.”
Cô ta nói đến chuyện Trần Tuấn Tú muốn đồng quy vu tận cùng Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi trên đảo nhỏ.
Ly nói tiếp: “Năm đó, ngài ấy tốn bao nhiêu công sức cứu được cô Hạ, chủ yếu là vì giúp em gái của ngài ấy, chuyện này anh hẳn cũng biết.”
Nói đến đây, cô ta lại mỉm cười: “Nhưng anh không biết chuyện, năm đó khi cô Hạ trọng thương, ngài ấy đã từng bảo bác sĩ cố gắng dùng bộ phận của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755184/chuong-947.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.