Ngày hôm sau, lúc Hạ Diệp Chi tỉnh lại đã là chín giờ sáng.
Cô tìm điện thoại di động theo thói quen nhưng lại không thấy điện thoại ở đầu giường.
Lúc này, Mạc Đình Kiên vừa từ trong phòng tắm đi ra.
Anh thấy Hạ Diệp Chi đang lật gối lên tìm gì đó thì hỏi: “Sao vậy? Em đang tìm gì thế?”
“Điện thoại di động.” Hạ Diệp Chi nghe vậy thì quay đầu nhìn Mạc Đình Kiên: “Anh có thấy điện thoại của em ở đâu không?”
Mạc Đình Kiên đi tới: “Anh tìm giúp em nhé.”
Anh tìm trên giường một lượt, lại tìm cả dưới sàn nhưng đều không thấy.
Sau đó anh ngẩng đầu hỏi Hạ Diệp Chi: “Em có nhớ tối hôm qua để điện thoại ở chỗ nào không?”
Tối hôm qua cô đã để điện thoại ở đâu?
Hạ Diệp Chi suy nghĩ một lúc nhưng lại phát hiện không thể nhớ ra mình đã để điện thoại ở đâu.
Cô cảm thấy mờ mịt trong chốc lát.
Tiếp đó cô ngẩng đầu hỏi Mạc Đình Kiên: “Anh vừa hỏi tối hôm qua em để điện thoại ở đâu sao?”
Mạc Đình Kiên hơi nhíu mày, lên tiếng: “Ừ.”
Hạ Diệp Chi nhìn, lẩm bẩm: “Em không nhớ ra được nữa.”
Cô nói xong, dừng một chút rồi lại lắc đầu, lặp lại: “Em thực sự không nhớ nổi đã để điện thoại ở chỗ nào.”
Hơn nữa, tối hôm qua cô và Mạc Đình Kiên đã nói những gì?
Sao cô lại không thể nhớ ra nổi?
Hạ Diệp Chi đưa tay ôm đầu, vẻ mặt bối rối: “Sao em lại không nhớ ra được chứ?”
Mạc Đình Kiên hơi biến sắc, lấy điện thoại di động ra gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755179/chuong-942.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.