Hạ Diệp Chi nhìn Tiêu Thanh Hà, ánh mắt lạnh lùng nói: “Tôi phải về nhà.”
“Diệp Chi…” Hai mắt Tiêu Thanh Hà đẫm lệ đứng ngoài cửa xe, bà ta bám chặt mép cửa sổ xe: “Diệp Chi, con đừng độc ác như vây.”
‘Tin tin…’
Phía sau vang lên tiếng còi xe giục Hạ Diệp Chi mau lái xe đi.
Hạ Diệp Chi mặt không cảm xúc nhìn Tiêu Thanh Hà: “Bà mau về nhà lo liệu hậu sự cho Hạ Hương Thảo đi, đừng đến tìm tôi nữa. Cho dù bà tìm tôi bao nhiêu lần, tôi cũng sẽ không quan tâm đến chuyện của bà đâu.”
Vẻ mặt Tiêu Thanh Hà không dám tin: “Con nhất định phải đối xử tàn nhẫn với mẹ như vậy sao? Mẹ là mẹ ruột của con đấy!”
“Trước đây bà đã nói những lời này rồi. Đổi cái gì mới hơn đi.” Vẻ mặt Hạ Diệp Chi hờ hững nhìn Tiêu Thanh Hà, vẻ mặt không vui cũng không buồn.
Tiêu Thanh Hà nhìn Hạ Diệp Chi, kinh ngạc im bặt không khóc nữa: “Con…”
Hạ Diệp Chi không kiên nhẫn kéo tay bà ta ra khỏi mép cửa sổ: “Bà đừng tới tìm tôi nữa.”
Cô đóng cửa sổ lại, khởi động xe một lần nữa.
Tiêu Thanh Hà vẫn không từ bỏ ý định, đứng ngoài đập vào cửa sổ xe bôm bốp.
Hình như còn đang gọi tên cô.
Nhưng Hạ Diệp Chi đã quyết tâm không để ý bà ta nữa, cô lái xe đi luôn.
Sau khi xe chạy, Hạ Diệp Chi vẫn thấy Tiêu Thanh Hà đang đứng bên đường nhìn theo xe cô từ gương chiếu hậu.
Chỉ là khoảng cách hơi xa, Hạ Diệp Chi nhìn không rõ vẻ mặt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755101/chuong-864.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.