Hạ Diệp Chi rời khỏi phòng bao thì gọi điện cho Thẩm Lệ.
Thẩm Lệ đã dẫn Mạc Hạ trở về phòng bao lúc trước.
Hạ Diệp Chi đẩy cửa bước vào, Mạc Hạ liếc mắt đã nhìn thấy cô.
Mạc Hạ gọi cô: “Mẹ ơi!”
Hạ Diệp Chi không dịu dàng đáp lại Mạc Hạ như trước đây.
Sắc mặt cô nghiêm túc nhìn Mạc Hạ, chỉ lạnh nhạt đáp lại: “Ừm.”
Sau đó quay đầu nói với Cố Tri Dân và Thẩm Lệ: “Hôm nay làm phiền hai người rồi.”
Trẻ con rất nhạy cảm.
Mạc Hạ có thể cảm nhận được Hạ Diệp Chi đã tức giận rồi, cô bé mở to mắt nhìn Hạ Diệp Chi, cúi đầu nhỏ đứng qua một bên, không dám nắm tay Hạ Diệp Chi.
Cố Tri Dân cười nói: “Em khách khí với chúng tôi làm gì.”
“Đúng vậy, nếu cậu còn nói câu này nữa tớ sẽ tức giận đó.” Thẩm Lệ nhìn Mạc Hạ, kéo cánh tay Hạ Diệp Chi nói nhỏ: “Cậu đừng dọa con bé.”
Hạ Diệp Chi chỉ khẽ lắc đầu, ra hiệu cô biết chừng mực.
Hạ Diệp Chi nhìn đồng hồ nói: “Thời gian không còn sớm nữa, chúng ta về sớm thôi.”
Trải qua chuyện như vậy, mọi người đều không còn tâm trạng ăn cơm và vui đùa nữa.
Trên đường trở về, Thẩm Lệ ngồi phía sau với Mạc Hạ, luôn thì thầm nói chuyện với cô bé.
Hạ Diệp Chi bình tĩnh lái xe, không nói một câu.
Khi tới chung cư mà hai người ở, lúc Thẩm Lệ xuống xe vẫn muốn nói điều gì đó với Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi nhìn ra ý đồ của Thẩm Lệ, cô mở miệng nói trước: “Cậu yên tâm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755041/chuong-804.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.