Hạ Diệp Chi ở lại chỗ Mạc Cẩm Vân dùng cơm.
Quả thật đồ ăn người giúp việc nấu không hợp khẩu vị của cô, cô lớn lên ở thành phố Hà Dương, vẫn thích ăn món Việt hơn.
Cô ăn lưng bụng thì không ăn nữa.
Mạc Cẩm Vân hỏi cô: “Có phải mùi vị kém hơn rất nhiều so với trong nước.”
Hạ Diệp Chi lắc đầu: “Rất ngon.”
“Tôi đã sai người tìm rất nhiều đầu bếp, nhưng từ đầu đến cuối các món ăn đều không giống vị trong nước.” Mạc Cẩm Vân ngồi đối diện cô, vẻ mặt rất dịu dàng.
Có thể thấy Mạc Cẩm Vân rất nhớ món ăn trong nước.
Nhưng nghe người giúp việc nói, Mạc Cẩm Vân căn bản không ăn được nhiều, đa số đều dựa vào thuốc để duy trì.
Hạ Diệp Chi ngẫm nghĩ một lát rồi quyết định ở lại nấu cho Mạc Cẩm Vân một bữa cơm, xem như cảm ơn Mạc Cẩm Vân đã giúp cô.
Buổi tối, khi Hạ Diệp Chi hỏi bác sĩ xong thì trở về nấu một bữa ăn dinh dưỡng, thích hợp với bệnh nhân cho Mạc Cẩm Vân.
Cô không nấu nhiều món, trông Mạc Cẩm Vân rất vui vẻ, nhưng chưa ăn được bao nhiêu đã không ăn nổi nữa.
Lúc người giúp việc tới thu dọn bàn ăn đã nói cho Hạ Diệp Chi biết, đây là bữa cơm mà Mạc Cẩm Vân ăn nhiều nhất.
Hạ Diệp Chi nhìn Mạc Cẩm Vân ở phía xa xa, trong lòng cô rất phức tạp.
Mạc Cẩm Vân bị bệnh lâu như vậy, tâm trí sớm đã bị ăn mòn toàn bộ.
Có lẽ Mạc Cẩm Vân không muốn nghe những lời động viên an ủi.
Nhưng lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1755021/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.