Chỉ là, khi Tần Thủy San tiến vào nhìn thấy vỏ chai rượu trên mặt đất, cô ta sửng sốt không nhịn được thốt lên:
“Chỗ rượu này cậu uống hết rồi?
“Ừ.
Hạ Diệp Chi gật đầu, lại chỉ vào một vết bẩn màu đỏ sậm trên thảm, nói với Tần Thủy San:
“Không, bị vẩy ra một ít.
So với đống chai rượu kia, chút rượu bị vẩy ra đó có tính là gì.
Vẻ mặt Tần Thủy San kinh ngạc. Trước kia cô ta cũng từng dẫn Hạ Diệp Chi đến mấy bữa tiệc rượu, Hạ Diệp Chi thường không uống được, hoặc là sẽ từ chối không uống.
Cô cầm vỏ chai rượu lên quơ quơ, nhìn Hạ Diệp Chi:“ Tửu lượng của cậu rất tốt hả?”
Hạ Diệp Chi đương nhiên cũng nhớ đến chuyện Tần Thủy San đang nghĩ, hơi lúng túng gãi gãi tóc sau tai:
“Cũng tạm được….”
Tần Thủy San liếc mắt khinh bỉ, kéo tay Hạ Diệp Chi, xách cô nhét vào trong phòng tắm:
“Người cậu hôi muốn chết, mau đi tắm đi, rồi tham gia một bữa dạ tiệc với tôi.”
“Dạ tiệc gì?”
Hạ Diệp Chi ngửi ngửi người mình một cái. Cô tự uống rượu nên cũng chẳng ngửi thấy mùi rượu gì.
“Một buổi dạ tiệc từ thiện quy mô lớn, sắp bắt đầu rồi.”
Tần Thủy San không còn kiên nhẫn mà phất tay:
“Cậu nhanh nhanh lên.”
Tiệc từ thiện?
Hạ Diệp Chi ngược lại không có thoái thác, mà ngoan ngoãn đi tắm rồi bước ra.
Cô cũng có mang lễ phục tới, chỉ cần làm tóc nữa là được.
Nhưng sắp không kịp giờ rồi, Tần Thủy San đành phải làm tóc cho cô.
“Cậu còn có thể làm tóc sao?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754953/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.