Tuy trong lòng Hạ Diệp Chi suy nghĩ nhiều chuyện như vậy, nhưng trên mặt cũng không lộ ra, chỉ trào phúng cười lạnh một tiếng: “Xem lại giọng điệu của anh đi, anh đang ra lệnh cho tôi sao? Anh tưởng tôi cũng là cấp dưới của anh giống như Ly ư?”
Lưu Chiến Hằng im lặng hồi lâu, khẽ cười một tiếng: “Diệp Chi, sao em lại nghĩ vậy chứ? Tôi chỉ quan tâm em mà thôi. Tên Mạc Đình Kiên kia mưu mô xỏa quyệt, tôi sợ em bị cậu ta đầu độc…”
Hạ Diệp Chi thẳng thắn trả lời lại: “Anh cũng không tốt hơn anh ta bao nhiêu đâu.”
“Ha ha.” Lưu Chiến Hằng hơi gượng cười: “Em muốn nói hay không thì tùy, tôi không ép. Dù sao chúng ta cũng là bạn bè, tôi sẽ không bức bách em, quản lý em như Mạc Đình Kiên.”
Trong lòng Hạ Diệp Chi cười lạnh, nhưng giọng điệu đã hòa hoãn hơn trước nhiều.
Cô thở dài, giống như bất đắc dĩ mà nói: “Anh đã biết rõ như vậy, vậy thì tôi cũng nói luôn với anh, mà cho dù tôi không nói, anh cũng có cách để biết.”
“Diệp Chi, em đừng nghĩ nhiều, tôi thật sự chỉ lo lắng cho em mà thôi.”
Hạ Diệp Chi phớt lờ Lưu Chiến Hằng, nói: “Hôm qua Mạc Đình Kiên đột nhiên muốn đi đến một thị trấn nhỏ, tôi cảm thấy rất bất ngờ, cho nên mới đi theo anh ta, xem anh ta muốn làm gì.”
“Vậy cậu ta đi làm gì?” Giọng điệu Lưu Chiến Hằng trở nên vội vàng.
Hạ Diệp Chi nói ra cái cớ đã bịa ra từ trước: “Anh ta đến đó đón Mạc Cẩm Vân trở về.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754866/chuong-629.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.