Đôi mắt Mạc Đình Kiên vốn đã đen như mực, lúc này càng tối hơn, nhìn Lưu Chiến Hằng bằng nửa con mắt: “Người của tôi, bản thân tôi không chiếm hữu, chẳng lẽ muốn chắp tay nhường cho người khác sao?”
Lưu Chiến Hằng hơi sửng sốt, sau đó cười ra tiếng: “Ngài Mạc nói rất có đạo lý, nếu không có chuyện gì khác, vậy tôi ra ngoài trước, bên ngoài còn có người đang đợi tôi.”
Mạc Đình Kiên biết anh ta cố ý nói như vậy. Anh ta nói “có người đang đợi” lại không phải là nói Hạ Diệp Chi đang đợi anh ta sao.
Mạc Đình Kiên chưa bao giờ là người lương thiện, Lưu Chiến Hằng nói cũng đã nói đến mức này, nếu Mạc Đình Kiên còn khách sáo với anh ta, vậy anh không phải là Mạc Đình Kiên nữa.
“Vậy hãy để cho cô ấy chờ đi.” Mạc Đình Kiên cười lạnh một tiếng rồi đứng dậy, đi thẳng ra ngoài.
Lưu Chiến Hằng vốn đang không hiểu ý của Mạc Đình Kiên.
Nhưng trong phút chốc, sau khi bên ngoài có mấy vệ sĩ bước vào, Lưu Chiến Hằng đã hiểu rõ ý của Mạc Đình Kiên.
Ý rất rõ ràng, Mạc Đình Kiên định để cho vệ sĩ canh giữ anh ta, không cho anh ra ngoài.
Lưu Chiến Hằng cảm thấy mình vẫn nghĩ quá tốt về người đàn ông Mạc Đình Kiên này rồi.
Vẻ tươi cười trên mặt anh ta hiếm có một lần không duy trì được.
“Mạc Đình Kiên, anh cũng không nói đạo lý với Diệp Chi như thế sao?” Làm gì có ai tùy tiện nhốt người khác lại chứ?
Mạc Đình Kiên dứt khoát xem nhẹ lời anh ta nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754748/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.