Mạc Hạ đối với lời nói của Hạ Diệp Chi biểu hiện vô cùng hiếu kỳ: “Ăn thuốc no rồi?”
Con bé biết thuốc là gì, chỉ là hiếu kì ăn thuốc sao lại có thể ăn no.
Hạ Diệp Chi mỉm cười nói: “Đó là năng lực đặc biệt của ba con, dù sao con chỉ cần biết ba đã ăn no rồi là được.”
Mạc Hạ lờ mờ gật đầu.
……
Lúc Hạ Diệp Chi và Mạc Hạ ăn cơm trở về, trong nhà vô cùng yên tĩnh.
Hạ Diệp Chi mở đèn, nhìn quanh bốn phía, cuối cùng tầm mắt rơi vào cửa phòng của Mạc Đình Kiên.
Không cần đẩy cửa xem, cô cũng biết, Mạc Đình Kiên không có ở đây.
Bởi vì, trong phòng thiếu hơi thở của Mạc Đình Kiên.
Chính cô cũng không nói rõ được là cảm giác gì, dù sao thì vừa mở cửa liền cảm nhận được, Mạc Đình Kiên có ở đây không.
Lúc mới vào cửa, cô đặc biệt để ý cửa vào.
Gạt tàn và đầu thuốc ở đó đã không còn, không ngờ Mạc Đình Kiên thật sự quét sạch sẽ.
Cô tưởng tượng bộ dạng Mạc Đình Kiên cong người cầm chổi quét dọn.
Cô chưa từng thấy Mạc Đình Kiên quét dọn, cảnh tượng này chỉ có thể dựa vào tưởng tượng.
Ngược lại Mạc Hạ, vừa vào cửa đã chạy đi đẩy cửa phòng Mạc Đình Kiên: “Ba?”
Con bé đập cửa mấy cái, nhưng không có ai trả lời, quay đầu nhìn về phía Hạ Diệp Chi với ánh mắt hoài nghi: “Mẹ, ba không mở cửa.”
Con bé cho rằng Mạc Đình Kiên vẫn còn trong phòng.
“Có thể là ngủ rồi đó.” Hạ Diệp Chi đi tới, dắt con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754740/chuong-503.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.