Mộc Tương Tương chưa bao giờ mộng du.
Cô đỏ mặt nhìn anh ta, lắp bắp: “Anh…”.
Mộ Đình Hy quay đầu lại nhìn cô ta, nói rất dõng dạc: “Tôi là bệnh nhân”.
Mộc Tương Tương chưa từng nằm chung giường với người đàn ông nào. Mộ Đình Hy quá lạnh lùng, khí thế mạnh mẽ của anh ta cũng khiến Mộc Tương Tương không dám ho he gì.
Cô hơi căng thẳng, mím chặt môi, lật chăn lên định xuống giường, nhưng lại bị người đàn ông bên cạnh nắm chặt cổ tay.
Mộ Đình Hy nhìn Mộc Tương Tương một cách nghiền ngẫm rồi hỏi hỏi: “Tại sao tay cô trắng như thế mà mặt lại vàng vọt vậy?”.
Mộc Tương Tương hoảng hốt rụt tay lại, cúi thấp đầu nói: “Sinh ra đã thế”.
Sau đó nhảy xuống giường như một chú thỏ, lao vào phòng tắm.
Ánh mắt Mộ Đình Hy nhìn cô dần mang theo sự thích thú.
……
Trong phòng tắm.
Mộc Tương Tương nhìn gương mặt vàng vọt của mình trong gương, trong mắt ánh lên vẻ chế giễu.
Cô lấy nước tẩy trang từ trong tủ dưới bồn rửa tay ra, bắt đầu tẩy trang.
Mấy phút sau, trong gương xuất hiện một cô gái với nước da trắng mịn, da trắng môi đỏ.
May mà khi tốt nghiệp cô phải ra ngoài thuê nhà, mỗi ngày đều tẩy trang, nếu không cô cũng sắp quên mất gương mặt vốn có của mình rồi.
Đáng ra con gái xinh đẹp, người làm mẹ phải vui mới đúng.
Nhưng từ hồi cô còn bé, Tiêu Sở Hà đã sợ cô nổi bật hơn Mộc Uyển Kỳ, nên không bao giờ mua quần áo đẹp cho cô.
Lúc đó vì muốn Tiêu Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-boss-xau-xa-trong-loi-don/1754248/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.