Cuối cùng sau bao nhiêu năm, Ngọc Hân cũng không ngờ mình gặp lại Quốc Hưng. Cô thấy anh vẫn như vậy, vẫn làn da trắng hồng hào, đôi môi đỏ quyện như đánh son, hai lúm đồng tiền hiện ra mỗi khi anh cười, anh vẫn khiến bao nhiêu người con gái đứng hình và bị hút hồn bởi vẻ đẹp trai của mình.
Từ khi gặp lại Quốc Hưng thì cô và anh cũng đã đi chơi lại với nhau nhiều lần. Lúc thì đi ăn, lúc thì đi bar. Cảm giác của Ngọc Hân mỗi khi kề bên Quốc Hưng vẫn như vậy, vẫn thổn thức, tim đập nhanh và e thẹn mỗi khi anh nhìn cô. Mỗi lần đi với anh, biết bao cô gái nhìn cô cũng phải đố kỵ ra mặt và cô vô cùng hãnh diện vì điều đó. Vừa nhìn gương trang điểm, Ngọc Hân vừa mỉm cười hạnh phúc.
“Chị lại đi chơi với anh Hưng sao.” Ngọc Lan bước vào phòng nhìn chị mình.
Ngọc Hân khẽ cười. “Ừm, tối nay chị hẹn anh ấy đi xem phim.”
Ngọc Lan tỏ vẻ không thích. “Chị không đi với anh Vũ sao.”
“Ảnh bận đi làm rồi.” Ngọc Hân nhìn em mình qua gương.
Ngọc Lan hứ lên một tiếng. “Chị làm như vậy mà không thấy bất công với anh Vũ sao.”
“Chị làm gì mà bất công với không bất công.” Ngọc Hân dừng đánh phấn lại. “Chị đi chơi với anh Hưng bộ không được hay sao.”
“Mấy bữa nay, lúc nào em cũng thấy chị toàn đi với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bo-em-di/92649/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.