Sau khi hoàn thành xong công việc của ngày hôm nay, Ngọc Hân nhanh chóng về nhà để dùng bữa tối với gia đình. Thấy Ngọc Hân bước vào, người giúp việc nhanh chóng khẽ chào, rồi rót cho cô ly nước trái cây mới ép xong.
“Cuộc hẹn hôm qua thế nào rồi con.” Mẹ cô, bà Ngọc Liên hỏi.
“Cũng bình thường mẹ ạ, chả có gì đặc sắc cả.” Ngọc Hân trả lời nhanh rồi gắp thức ăn vào chén.
“Anh ta thế nào.” Mẹ cô lại hỏi. “Mẹ thấy anh ta cũng được đấy chứ. Gia cảnh cũng tốt, là cháu trai của chủ tịch tập đoàn V, lại du học ở mỹ về nữa.”
“Sao mẹ không nói luôn là anh ta đẹp trai nữa đi.” Ngọc Lan chem vào.
“Mới gặp nhau lần đầu nên con chưa có ấn tượng gì mấy. Mà hiện tại con cũng chưa muốn gặp anh ta lần thứ hai.” Ngọc Hân nhìn qua Ngọc Lan. “Chuyện thực tập của em thế nào rồi.”
“Cũng bình thường, chả có gì đặc sắc cả.” Ngọc Lan bĩu môi nhái lại chị mình.
“Sao con lại không muốn gặp anh ta.” Mẹ cô dừng đũa. “Mẹ thấy anh ta cũng xứng đôi với con kia mà. Hay là con muốn quay lại với Hưng.”
Ngọc Hân hứ một tiếng. “Đời phụ nữ chỉ lấy chồng có một lần thì tại sao mình lại không chọn cho thật kỹ.” Cô nhìn mẹ mình khẽ cười. “Con vẫn chưa già, vậy tại sao con lại không kén lựa để chọn một ông chồng có gia thế vượt bậc hơn.” Thấy ánh mắt mẹ mình ngạc nhiên nên Ngọc Hân nói tiếp. “Mẹ biết chuyện kinh tế mà. Tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bo-em-di/92641/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.