Sáng chiếu nhẹ qua khung cửa, Văn Vũ bật dậy với mắt nhắm, mắt mở. Nói đúng ra thì hôm nay anh làm ca tối nhưng vì mẹ Bích Ngọc gọi điện bảo có việc đột xuất, thế là anh đành phải gật đầu đồng ý đổi ca. Tối hôm qua về muộn, sáng nay phải dậy sớm đi làm, bước vào trong phòng tắm thì tự nhiên anh lại muốn chửi thề.
Hì hục đạp mãi nhưng xe không nổ máy, Văn Vũ cười khẩy vì tối qua đi về gặp trời mưa. Gắng thêm vài phát nữa thì xe cũng nổ, có điều phải trả giá bằng việc mệt thở không ra hơi. Vẫn con đường cũ, Văn Vũ vút nhanh trên đường với suy nghĩ sợ trễ giờ làm. Tới nơi thì thấy vẫn còn sớm năm phút nên anh ung dung bước vào phòng thay đồ.
“Trông anh Vũ sáng nay không vui vậy.” Quốc Bảo khoác tay lên vai Văn Vũ. “Tối nhậu anh.”
“Mấy giờ em.” Văn Vũ vừa cài bảng tên vừa nói.
“Giờ cũ, chỗ cũ nha anh.” Quốc Bảo đi ra thì quay đầu lại. “À anh, sáng nay có một bất ngờ mới dành cho anh.”
Văn Vũ chưa kịp hỏi là gì thì cậu ta đã ra khỏi phòng. Lắc đầu mỉm cười nghĩ về điều gì khiến anh sẽ bất ngờ đây. Hôm nay đâu phải sinh nhật anh, càng không phải là ngày lễ lộc gì, hôm nay chỉ là một ngày bình thường như mọi ngày thôi.
Để xem là gì nào, trêu anh mày, mà anh mày trêu lại thì đừng hối hận, Văn Vũ thầm nghĩ rồi nở một nụ cười nham hiểm.
“Sướng ha, được trai đẹp rủ đi nhậu cái là tươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bo-em-di/92636/chuong-3-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.