''Đây... đây chính là miếng ngọc bội bình an ta tặng cho Thiên Hậu lúc nàng ấy mang thai, sao nó lại ở chỗ cô?'' Thiên Phương ngây ra.
''Miếng ngọc bội này Tuyết Lạc đã đeo từ khi được nhặt về Hoa Giới tới giờ và vẫn luôn được cất giữ cẩn thận.'' Châu Hạ Vỹ khẳng định.
''Thần có thể làm chứng miếng ngọc này Tuyết Lạc đã có từ nhỏ thưa Thiên Quân.'' Ngạn Phát từ ngoài bước vào.
''Tâu Thiên Quân, một vạn năm trước lúc Thiên Hậu lâm bồn quả thật là một cặp sinh đôi. Nhưng trong người Tuyết Lạc vốn có sức mạnh Hồng hoang vì để tránh thảm họa cho Lục giới Thiên Hậu đã dùng hết nguyên thần phong ấn sức mạnh này dẫn đến qua đời. Trước lúc lâm chung bà có dặn đem Tuyết Lạc đến Hoa Giới và đặt miếng ngọc bội được bà khắc chữ này lên người con bé ắt sẽ có người đến cứu nó. Chúng thần mất tích cả vạn năm nay là do có việc không thể tiện nói, mong Thiên Quân tha tội.'' Một trong những người hầu từng hầu hạ cho Thiên Hậu đứng lên kể với Thiên Phương.
''Vậy đây là nhi nữ của ta và nàng ấy sao?'' Ông chỉ về phía Tuyết Lạc.
''Ta có tỷ tỷ rồi sao? Tốt quá rồi.'' Một giọng nói nhẹ nhàng thoảng qua, một nữ tử vận xiêm y vàng nhạt, tao nhã bước ra. Mái tóc bồng bềnh tựa như mây được xõa dài đến nửa lưng. Đôi mắt hồn nhiên chớp nhẹ lộ ra hàng mi dài cong vút. Da trắng thịt trong, gương mặt thanh thoát thi thoảng ửng má hồng, đôi môi nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-binh-minh-lanh-leo/2883401/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.