Tuyết Lạc đi theo bọn họ một hồi bỗng thấy Thanh Phong và Đăng Kỳ đến Nhân Giới.
''Bọn họ đến Nhân Giới làm gì chứ?'' Tuyết Lạc cứ như thế mà mất dấu bọn họ.
Tại một tiệm áo lông ở Nhân Giới.
''Hai vị khách quan muốn mua gì cứ lựa thoải mái.'' Ông chủ niềm nở nói.
''Thanh Phong, đệ thấy bộ áo lông này thế nào?'' Đăng Kỳ cầm chiếc áo lông đưa hắn xem
''Chúng ta mua áo lông để giữ ấm khi đến Băng Sơn chứ đâu phải đi trình diện đâu mà còn phải hỏi ý kiến của đệ.'' Hắn cảm thấy không yên tâm khi để Tuyết Lạc một mình ở Nguyệt Như cung.
''Hôm nay đệ làm sao vậy? Cứ lơ ngơ như kẻ mất hồn. Không giống đệ một chút nào.'' Đăng Kỳ nhìn hắn với biểu cảm kỳ lạ.
''Không có gì!"
"Vậy cứ lấy 2 bộ áo này đi. Ông chủ của tôi hết bao nhiêu tiền?''
''Dạ của nhị vị thiếu gia đây là hết 200 lượng.'' Ông chủ mỉm cười nói với họ.
Đăng Kỳ vui vẻ đưa tờ ngân phiếu 200 lượng cho chủ tiệm và cùng Thanh Phong rời đi.
''Đa tạ 2 vị khách quan.'' Ông chủ nói lớn.
Tại tửu lầu Tuyết Lạc và Ngạn Phát thường đến.
''Tuyết Lạc cô nương, lâu rồi không gặp. Còn vị công tử kia đâu sao không đến cùng cô nương?'' Bà chủ tửu lầu vui vẻ chào đón Tuyết Lạc.
''Hôm nay hắn có việc nên không tới. Cho ta một bình trà nóng đi ta muốn hỏi bà chủ vài câu.''
''Được, được tôi kêu người vào làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-binh-minh-lanh-leo/2883399/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.