''Thay vì đòi lại công bằng thì ngươi nên đa tạ ta mới phải. Nếu không nhờ có ta thì liệu ngươi có được sinh ra và sống đến tận bây giờ không?'' Thiên Quân mặt dày nói.
"Ta vốn dĩ chưa từng muốn xuất hiện trên cõi đời này nhưng lại bị ngươi ép buộc đi đến đây và chịu nhiều sự dày vò của mọi người thì ta nên cảm tạ hay là nên hận ngươi đây?" Tuyết Lạc nhớ lại cảnh tượng khổ sở trong quá khứ khẽ run lên vì hận.
Bên ngoài thư phòng Hoả đế.
"Thiên Quân và Hoả đế đang ở cùng một chỗ với cô ta xem ra sắp có kịch hay rồi, phải mau đi báo với Bạch Thanh Phong mới được." Ái Lệ nói xong liền rời đi.
"Thì ra cô chán sống đến thế sao? Có cần ta tiễn cô không?" Thiên Phương ra hiệu cho bọn thiên binh bắt nàng lại. Tuyết Lạc vung tay hoá phép khiến cho bọn binh lính bất tỉnh ngã hết xuống khiến Thiên Quân không khỏi ngây ra ''Cô... sao có thể? Rõ ràng ngươi đã tẩy tủy rồi mà, đáng ra công lực phải suy yếu rồi chứ?''
"Lão Hoả đế, thì ra ông dám tính kế ta! Ta dùng mạng để tẩy tủy cứu nhi tử ông vậy mà ông lại lên kế hoạch với Vương Thiên Phương để giết ta! Để coi ta làm sao tính sổ với ông!" Đồng tử của Tuyết Lạc bỗng trở thành màu đỏ, xem ra nàng ấy chưa thể khống chế được sức mạnh Hồng hoang nguy hiểm này rồi. Tuyết Lạc một tay dùng linh lực trói chặt Thiên Quân một tay bóp chặt cổ Hoả đế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-binh-minh-lanh-leo/2883344/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.