🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Người kể: Lưu Đào Đào, nữ, đã kết hôn, giám đốc cao cấp một doanh nghiệp nước ngoài ở Bắc Kinh.

Nhật ký phỏng vấn: Giọng kể rất nhỏ, rất nhẹ, nhưng không liên quan gì tới tâm trạng người nói. Nó giống như một ca khúc thời xa xưa, du duơng nhưng không bi lụy.

Nếu một phụ nữ trước khi kết hôn nói với chồng sắp cưới rằng mình vẫn còn trinh trắng, chắc hẳn gương mặt cô ấy sẽ lộ rõ vẻ tự hào. Nhưng tôi thì không.

Đúng là tôi vẫn trinh trắng, nhưng tấm thân gái đồng trinh quý báu đó lại khiến tôi rơi vào một tình thế khó xử. Tháng trước tôi vừa kết hôn. Tôi yêu chồng say đắm nhưng không đủ dũng cảm để thú thật với anh rằng mình vẫn còn là gái trinh. Những ai không rõ chuyện sẽ cho rằng đây là một sự hoang đường.

Lại càng khiến người đời khó tin hơn là việc tôi đã từng kết hôn sáu năm trước, nhưng... vẫn nguyên vẹn tiết trinh.

Sau năm trước tôi từ tỉnh nhỏ lần mò lên Bắc Kinh làm người bán hàng cho một công ty nho nhỏ. Thu nhập thấp song áp lực công việc lại rất lớn, ngày nào tôi cũng mệt đứt hơi khi ra khỏi công ty nhưng vẫn phải chen chúc, xô đẩy vào ôtô buýt để trở về căn phòng thuê với giá 600 tệ một tháng. Lúc đó tôi còn không có nổi một bộ quần áo ra hồn, không có giải trí, lại càng không có sự thư giãn đêm hôm. Không thoả mãn với tính trạng cơ cực của mình song tôi lại không có một tấm bằng văn hoá nào ra hồn, ngoại hình

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-noi-yeu-khong/86182/chuong-15.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Biết Nói Yêu Không?
Chương 15: Lúng túng tấm thân trinh trắng
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.