Người kể: Hà Trí, nữ, 25 tuổi, kỹ sư thiết kế một công ty quảng cáo ở Bắc Kinh.
Nhật ký phỏng vấn: Trong một nhà hàng, ánh mặt trời đọng lại trên bàn, chiếu rọi vào cốc bia toát lên vẻ lạnh lẽo khó tả.
Hôm qua, mình tôi tổ chức và tham dự lễ sinh nhật lần thứ 25 của tôi. Không quà tặng, không lời chúc tụng, không rượu... tóm lại là không có gì hết. Bởi vì trong cái ngày rất ít người nhớ tới này, tôi muốn được yên tĩnh một mình để ngẫm nghĩ một số việc, quên đi một số việc và cũng để quyết định một số việc... Bận ra phết đấy chứ.
Cái may mắn duy nhất là Tần Xuyên, mối tình đầu của tôi, tối qua có nhắn tin cho tôi. Tuy chỉ vẻn vẹn Chúc mừng sinh nhật nhưng nó khiến tôi thật sự cảm động. Chia tay đã hơn ba năm trời, song vào dịp sinh nhật tôi, vẫn không quên gửi lời chúc phúc, tuy anh đã trở thành người yêu của cô gái khác lâu rồi.
Tôi không biết vì sao anh vẫn giữ lễ nghi này. Vì lưu luyến mối tình đầu, tức là tôi chăng? Ai mà dám khẳng định. Suốt ba năm, ngoại trừ lời chúc sinh nhật mỗi năm một lần, chúng tôi không có bất kỳ mối liên lạc nào khác. Nếu thực lòng lưu luyến ai đó, anh làm sao có thể khống chế được những cảm xúc trong lòng? Hay vì anh áy náy một chuyện gì đó trước kia chăng? Tôi hy vọng không phải vậy. Tình yêu giữa tôi và anh bắt đầu đã là một sai lầm, mặc dù tôi đã tặng ngay anh sự trinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-noi-yeu-khong/86177/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.