Ấm nóng.
Sau khi chơi cả buổi chiều, mọi người đều mệt rã rời. Cả nhóm đang ở một quán nước bên ngoài khu trượt tuyết, gọi cà phê và ngồi nghỉ ngơi.
Thẩm Cảnh Viễn và Yến Khinh Nam đến cuối cùng, trong tay mỗi người là một con rùa bông.
Bách Vũ và Bách Xuân ngồi cạnh nhau, còn hai ghế một ở bên phải Bách Vũ, một ở bên trái Bách Xuân.
Thẩm Cảnh Viễn vào trước, ngồi xuống cạnh Bách Xuân.
"Anh Thẩm chơi vui không?" Bách Xuân hỏi Thẩm Cảnh Viễn, "Em thấy anh trượt được lắm luôn."
Từ đêm hai người nói chuyện học hành công việc đó, Bách Xuân trở nên sùng bái Thẩm Cảnh Viễn vô cùng, lúc nào cũng muốn được gần y.
Thẩm Cảnh Viễn bắt đầu tán gẫu chuyện trượt tuyết với Bách Xuân. Yến Khinh Nam ngồi xuống cạnh Bách Vũ, lơ đãng gọi một tách cà phê.
"Mệt à?" Bách Vũ rất ngạc nhiên, "Cậu mà cũng biết mệt ấy hả?"
Yến Khinh Nam khẽ liếc Bách Vũ, anh ta mới im lặng không nói nữa.
Một lát sau cà phê được phục vụ lên, Yến Khinh Nam nhấp một ngụm, hạ thấp giọng nói với Bách Vũ: "Không quản Bách Xuân cho chặt vào hả?"
Bách Vũ không hiểu nổi, nhìn Bách Xuân đang chuyện trò rất vui vẻ với Thẩm Cảnh Viễn: "Quản cái gì?"
"Yêu đương, cậu không định ngăn em gái cậu đâm đầu vào tình yêu không kết quả?"
Bách Vũ khựng mất một lúc mới phản ứng kịp, bỗng dưng nhìn chằm chằm Yến Khinh Nam cười.
"Còn cậu?" Anh ta vặn ngược lại, "Đang quản ai?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2505997/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.