🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Yến Khinh Nam nói câu ấy xong, cả hai không ai lên tiếng nữa mà chỉ im lặng nhìn nhau.



Đến khi gió thổi rối tung mái tóc Thẩm Cảnh Viễn, Yến Khinh Nam mới dời mắt, trùm mũ áo khoác lên đầu y, nhân tiện vỗ vỗ ép xuống.



"Đừng để bị cảm." Yến Khinh Nam nói rồi chỉ về phía trước, "Đường hầm bên kia không có xe qua lại, mình vào đó được. Đi nép sát vào, ra ngoài chúng ta gọi xe."



Đương nhiên Thẩm Cảnh Viễn nghe lời anh, đáp: "Được."



Đường hầm mà Yến Khinh Nam nói không giống với những gì Thẩm Cảnh Viễn nghĩ cho lắm. Ở Trùng Khánh đến cả đường hầm cũng mang nét cổ xưa, hoàng hôn rải trên bước tường gạch cũ, quãng đường hầm sâu hút không có người cũng không có xe.



"Hầm này không dùng để làm gì. Nó đã nằm ở đây từ lâu rồi, bây giờ người ta chỉ đi lên cầu thôi." Yến Khinh Nam nói.



Làn đi bộ hai bên đường hầm rất chật hẹp. Yến Khinh Nam và Thẩm Cảnh Viễn chỉ có thể nối đuôi nhau một trước một sau. Thẩm Cảnh Viễn đi trước, Yến Khinh Nam theo ngay sát phía sau. Tiếng gió heo hút trong đường hầm dội lại rất to, toát lên sự trống trải.



Cả hai cứ đi như thế, Thẩm Cảnh Viễn cảm giác mình bị ai đó dắt tay. Y cúi xuống, quả nhiên là Yến Khinh Nam.



Y không lên tiếng cũng không giãy giụa tránh thoát, vừa mới đón nhận nụ hôn, bây giờ hất ra thì làm tim người ta đau lắm, huống gì y vốn cũng chẳng muốn hất ra.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2505940/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.