Ra khỏi bar hai người vẫn nắm tay nhau. Trên đường về khách sạn, Thẩm Cảnh Viễn kéo kéo Yến Khinh Nam bảo mình muốn chụp ảnh.
Con đường đầy ắp ánh đèn, phía đối diện còn có một tòa nhà rất đẹp. Thẩm Cảnh Viễn chỉnh góc độ, bật chế độ chụp tự động. Chụp được bức ảnh có đủ hai người rất khó khăn, y vốn đã rất hiếm khi chụp ảnh, loay hoay một hồi mới canh được góc hợp lý.
"Anh cười một cái được không?" Thẩm Cảnh Viễn nhấc bên tay không cầm điện thoại đẩy cằm anh, còn nhướng mày, chụp liền tù tì mấy tấm trong vài giây đó.
Y hào hứng mở thư viện ảnh lên xem, dù Yến Khinh Nam không cười tí nào, nhưng từ nét mặt vẫn nhìn ra được anh đang rất vui vẻ.
Vậy thôi cũng đã thỏa mãn lắm rồi. Thẩm Cảnh Viễn gửi hình cho Yến Khinh Nam, trên đường về khách sạn cứ hí hoáy tập trung đăng vòng bạn bè.
Yến Khinh Nam nắm tay nhìn đường thay phần Thẩm Cảnh Viễn. Y viết dòng trạng thái đăng lên xong cũng là lúc hai người về đến nơi.
"Khuya nay anh có về nhà không?" Thẩm Cảnh Viễn hỏi anh trong thang máy.
"Không về, trước khi đi đã nói với bố mẹ rồi." Yến Khinh Nam đáp.
Thẩm Cảnh Viễn đáp được.
Sau khi về phòng, Yến Khinh Nam và Thẩm Cảnh Viễn tắm chung với nhau. Anh gội đầu cho y, bôi bằng hết đống bọt dầu gội lên tóc Thẩm Cảnh Viễn, đùa giỡn một lúc rồi mới chậm rãi cào cào gãi gãi, cả cơ thể y đều được thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2505929/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.