🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Yến Khinh Nam về phòng bệnh Giản Đông đã đi rồi. Anh không ở hành lang mãi mà ra khúc cuối ban công hóng gió một lát.



Sau Tết trời đang dần ấm lên, mà Trùng Khánh lại là thành phố không có mùa xuân. Theo kinh nghiệm của Yến Khinh Nam, thời tiết nắng nóng sắp kéo đến rồi.



Thẩm Cảnh Viễn một mình năm trên giường bệnh có hơi buồn chán, nghe thấy tiếng có người mới cửa mới cựa quậy.



Vành mắt Yến Khinh Nam hơi đỏ. Y không hỏi, vẫn chỉ dịu dàng cười với anh.



Anh lại ngồi xuống cái ghế xếp cạnh giường, nhưng kéo nó gần thêm một chút, gối đầu cạnh tay Thẩm Cảnh Viễn. Y chầm chậm xoa tóc anh.



"Em đi rồi anh phải làm sao bây giờ?" Thẩm Cảnh Viễn hỏi, "Giản Đông có Hạ Tử, em lo cho anh nhất thôi."



Yến Khinh Nam nắm hờ cổ tay y, giọng anh khàn khàn: "Vậy em đừng đi."



Anh ghé vào cạnh giường ngủ như thế cả đêm, bàn tay Thẩm Cảnh Viễn không buông rời khỏi mái tóc anh.



Sau ngày phương án phẫu thuật ngầm được thông qua ấy, Yến Khinh Nam không biết Thẩm Cảnh Viễn làm sao thuyết phục được Giản Đông, tóm lại Giản Đông không phản đối chuyện phẫu thuật nữa.



Trong phòng bệnh có một cái giường, đêm Yến Khinh Nam đều sẽ ở cạnh Thẩm Cảnh Viễn.



Chuyện khách sạn anh cũng không màng lo liệu. Thẩm Cảnh Viễn hỏi anh nói mình đã giao cho Trác Tầm rồi, không muốn nghĩ tới chuyện gì khác hết.



Sau khi quyết định với nhau, cả hai cùng ngồi lại với

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2505916/chuong-47.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Biết Mình Sắp Mất Em
Chương 47: Em nhớ anh lắm...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.