Cho đến tận chập choạng tối Thẩm Cảnh Viễn mới ra khỏi phòng cấp cứu. Bác sĩ theo phía sau, trấn an Yến Khinh Nam y chỉ lên cơn sốc tạm thời do đau, nhưng cũng đồng nghĩa với thông báo tiến độ trị liệu phải giảm xuống. Thẩm Cảnh Viễn là một bệnh nhân rất vâng lời, nhưng tâm lý đối diện với việc chữa bệnh có vấn đề. Thời gian hãy còn rất dài, y không thể cứ như thế mãi.
Yến Khinh Nam kéo căng thần kinh nghe từng lời dặn dò của bác sĩ, lòng còn lo lắng Thẩm Cảnh Viễn đang nằm trên giường bệnh.
Lúc anh mở cửa vào Thẩm Cảnh Viễn đang ngồi trên giường nói chuyện với hộ lý. Mấy thứ kim ống dây nhợ khác trên người đã lấy ra hết, chỉ còn một chai truyền dinh dưỡng treo trên đầu.
Hộ lý thấy anh tới bèn ra ngoài, trong phòng bệnh chỉ còn hai người nhìn nhau.
Thẩm Cảnh Viễn giơ tay về phía Yến Khinh Nam, anh lập tức bước đến ngồi xuống chiếc ghế cạnh giường ôm y vào lòng.
"Em cũng không ngờ sẽ đau thế, anh xem chẳng phải mấy lần trước em đều chịu được à?" Giọng Thẩm Cảnh Viễn nhẹ bẫng, "Chỉ có lần này mà thôi."
Thẩm Cảnh Viễn quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến mức Yến Khinh Nam không biết mình phải làm gì.
Y gánh vác mọi sự, ngoài ra không hề nói điều gì khác.
Đau đớn đến như thế còn phải chịu đựng, không ai biết rõ lý do hơn Yến Khinh Nam.
"Lần sau em đừng nhịn nữa được không?" Yến Khinh Nam vỗ về tấm lưng y, hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2505911/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.