Thẩm Cảnh Viễn vừa nhậm chức, công việc nhiều đến mức y không chia tâm trí ra được. Y tăng ca vài ngày liên tục, mấy ngày đầu Yến Khinh Nam còn đợi ở phòng làm việc, về sau không chịu được, cầm luôn xấp tài liệu ngồi xuống đối diện bàn làm việc của Thẩm Cảnh Viễn, không thèm xem nó mà nhìn chằm chằm người của mình.
Mới đầu Thẩm Cảnh Viễn không hề chú ý, lúc làm việc y rất nhập tâm, không ai quấy nhiễu vào nổi. Sau đó khát quá với tay kiếm cốc nước, mà mò mẫm mấy lượt vẫn không thấy đâu, có người đặt vào tận tay y mới giương mắt nhìn.
"Vào đây chờ em à?" Thẩm Cảnh Viễn cười.
"Ừ." Yến Khinh Nam mặt không đổi sắc nhìn y uống hết nước, hỏi: "Bao giờ về nhà được?"
"Xem hết chỗ này đi." Thẩm Cảnh Viễn lại dúi mắt vào màn hình, nhưng sau một lát không thấy Yến Khinh Nam nói chuyện ừ hử gì, y phát giác có gì đó kỳ lạ, bèn ho khẽ một tiếng gập máy tính vào: "Thật ra để mai xem cũng được."
Yến Khinh Nam chìa nắm tay ra, Thẩm Cảnh Viễn lập tức dắt tay đan siết.
"Rồi rồi, lỗi em, hai đứa mình đi thôi?"
Yến Khinh Nam hừ khẽ một tiếng: "Em tính xem em vào làm được mới bao lâu mà tăng ca hết mấy ngày rồi? Bộ em tưởng tăng ca là anh sẽ tăng lương cho em tuyên dương em nữa à?"
Thẩm Cảnh Viễn biết rõ mình phải dỗ dành rồi, chủ động rướn tới: "Em nào có..."
Yến Khinh Nam đưa mắt nhìn, Thẩm Cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-minh-sap-mat-em/2505894/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.