Hạ Nhiễm Tuyết ngồi bất động ở đó một đêm, không biết trời đã sáng lúc nào. Bỗng nhiên chuông cửa vang lên một tiếng, cô uể oải ra mở cửa. Lý Bắc Thần đứng đó, xách một túi lớn, mỉm cười. Anh bước vào nhà, lấy đồ trong túi ra, bên trong là vitamin, sữa cho Bánh bao nhỏ, một ít mỹ phẩm cho Hạ Nhiễm Tuyết. Sau đó, anh hướng về cô mà nói:
- Anh thấy em dạo này tiều tuỵ nên mua một ít đồ tẩm bổ. Anh không biết em thích gì, nên mua đại vài món.
- Đống đồ này có vẻ tốn rất nhiều tiền. Anh đưa số tài khoản cho em, em sẽ trả cho anh. Hạ Nhiễm Tuyết nói.
Lý Bắc Thần cau mày :
- Giữa chúng ta không cần phải khách sáo như vậy.
- Em không muốn nợ ai nữa. Quá đau khổ rồi.
Lý Bắc Thần nhìn người con gái nhỏ bé trước mắt. Cô gái của tôi, thế giới này đã làm em trở nên thế nào vậy.
Trước đây , trong mắt cô tràn ngập hạnh phúc, tươi vui. Vậy mà hiện tại, bên trong đôi mắt ấy chứa bao bi thương tuyệt vọng như một hố sâu không đáy. Có lẽ, cô đã quá khổ đau, đã bị đẩy xuống vực sâu vạn trượng, vậy nên, chẳng có dũng khí tin tưởng thêm một ai nữa.
- Vậy đi. Hay là em trả công tôi bằng cách cho tôi ăn trực ở đây một tuần đi, được không?
Hạ Nhiễm Tuyết đầy áy náy, khẽ đáp:
- Vậy đi.
Tiễn Lý Bắc Thần trở về đã là gần trưa. Hôm nay là ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-gio-dong-den-tu-dau/2978183/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.