🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Xe việt dã cuối cùng vòng vào Khả Khả Tây Lý.



Dọc cánh đồng băng, ánh mặt trời vẩy lên sông băng, sáng lấp lánh, giống như đi trong thế giới thạch anh trắng.



Trình Ca nằm ngủ ở ghế sau xe.



“Trình Ca, em muốn khống chế người và việc bên cạnh em sao?”



“Trình Ca, lúc em cảm thấy mất đi sức khống chế, em sẽ nổi điên sao?”



“Trình Ca, em vẫn không thể khống chế tâm trạng của em sao?”



“Trình Ca, em vẫn khát khao kích thích sao?”



“Trình Ca, em lại ném thuốc phải không? Giấu đâu rồi?”



“Trình Ca, chị là vì muốn tốt cho em!”



Trình Ca nhíu mày một cách đau khổ, lắc đầu một cái, mở choàng mắt, lại trông thấy một mảng trời xanh trên cửa sổ xe.



Cô yên lặng, nhìn, xuất thần.



Bầu trời rất xanh, xanh đến mức khiến lòng người vô cùng thoải mái, vô cùng yên tĩnh.



Cô chợt hơi buồn cười, bầu trời nơi đây, hiệu quả trị liệu tốt hơn lời và thuốc của bác sĩ Phương nhiều.



Bành Dã nói, hôm nay là ngày đẹp, ngày mai cũng sẽ là một ngày đẹp.



Đường đi thuận lợi, không có mưa gió.



Tối mai sẽ tới trạm bảo vệ Đạt Kiệt. Chờ họ về khu làm việc, tất cả khả năng đều sẽ không còn nữa.



Cô giơ tay lên che mắt, nghĩ về sự đau đớn và choáng váng cực hạn vào khoảnh khắc viên đạn được móc ra; nghĩ về khoảnh khắc Bành Dã ngồi ngang người cô, cởi áo thun ra.



**



Gần giữa trưa, họ đi qua một thôn nhỏ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-gio-den-tu-dau/2578992/chuong-29.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Anh Biết Gió Đến Từ Đâu
Chương 29
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.