Chúng tôi tới nơi thì cảnh tượng vẫn như mọi ngày, thằng mập vẫn đang mướt mồ xếp xe, còn cả trường thì vẫn đang như cái chợ. Thằng nhìnngang, thằng nhìn dọc, thằng cười, thằng nói và cá biệt có thằng đangcầm quyển sách đọc mà chẳng biết nó đọc cái gì mà cười như thằng điên.Tôi cá là nó đang đọc thư tình. Khó hiểu.
- Mày cứ để đấy lát tao xếp cho, chúng mày để kiểu gì tao cũng phải xếp lại. Nhanh rồi té đê. – Hùng Chư càu nhàu.
- Làm gì mà cán bộ suốt ngày cứ cáu kỉnh với dân thế? Chúng em có tội gì đâu? – Xuân lém lỉnh.
- Thôi, tôi là tôi không có thắng nổi các cô võ mồm, đang mệt, lạy các mẹ.
Chúng tôi cười cười nói nói một lúc đứng chờ thằng Hùng xếp xong xerồi mới về lớp. Tôi bước vào lớp cất cặp bảo Xuân là đi rửa mặt cho mátchứ nóng quá không có chịu được.
Tôi đi được vài ba bước tiến về phía bể nước cuối trường thì lại bắtgặp Ánh. Cảnh tượng đập vào mắt tôi là cô ấy với một cậu chàng khá điểntrai đang cãi nhau rất to tiếng. Tôi ngồi xuống theo dõi xem đôi này xảy ra chuyện gì, biết là không tốt nhưng vì quá tò mò nên không thể cưỡnglại được.
Một hồi cãi nhau, cũng chẳng biết là đang có chuyện gì nữa nhưng thấy chàng trai kia đá vào cái gốc cây một cái rồi bỏ đi còn Ánh thì ngồithụp xuống gốc cây mà ôm mặt khóc. Thế quái nào mà Ánh lại yêu một thằng cha vô duyên đến thế nhỉ? Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-em-cho-anh-lau-lam-roi-khong/3207300/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.