- Các bạn nam chú ý bỏ áo trong quần còn nữ sinh áo chuẩn bị áo dàiđầy đủ. Đúng 7h30 mỗi bạn lấy một chiếc ghế ra ngoài sân trường nhé. –Quân lớp trưởng nói to với mọi người.
- Yes, sir! – Cả lớp không hò nhau đồng thanh hô to.
Và chúng tôi nhìn nhau trong tiếng cười giòn giã. Quân chỉ biết lắcđầu, thằng bạn cầm hai cái cờ Tổ Quốc xem lại giao một cái cho Xuân mộtchiếc vì cô ngồi đầu hàng . Cái còn lại nó nhìn quanh quanh và đi vềhướng tôi.
- Tuấn mày cầm cái này nhé. – Quân nói.
- Thôi anh Trưởng, mỏi tay lắm. – Tôi nhăn mặt.
- Ngồi cầm chứ đứng đâu mà mày nhăn nhó.
- Giao đứa khác đi tay tao bận ôm vợ rồi. – Tôi nham nhở.
Câu nói đó chỉ là buột miệng ra nhưng có hai ánh mắt cùng quay lạinhìn tôi là Ánh và Xuân. ? . Ơ…. Ơ… Vô tình thôi chứ không có hữu ý.
- Chú thấy chưa ba cán bộ cùng muốn chú cầm kìa. Anh quý chú lắm chứ không anh để thằng khác à. – Nó vừa cười vừa nói.
- Con lạy cái quý hóa của thím. – Tôi khó chịu nhận lấy cái cờ.
- Đấy! Ngoan thế ai chả yêu.
Nói rồi nó và mọi người trong lớp cười to còn tôi thì lại khó chịulắc lắc ngực mấy cái ra vẻ bị cưỡng ép. Ánh khẽ cười khi thấy điệu bộcủa tôi còn Xuân thì cười híp mí.
- Á à chuyện tình của hai thằng đàn ông. – Thằng béo chọc đểu.
- Thế theo mày tao với thằng Quân thế nào? – Tôi nhăn nhở lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-biet-em-cho-anh-lau-lam-roi-khong/119419/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.