“Lão đầu, xem ra tính toán của ngươi đã nhầm.” Anh Thiên Ngạo nói.
“Ngươi... Lời này... Là sao?” Ngữ khí Lục Phong nghe lên có phần suy yếu.
“Dẫn sói vào nhà còn không tự giác?” Anh Thiên Ngạo nói tiếp.
“Ngươi... Rốt cuộc đang nói... Cái gì?”
“Còn nói gì, Hứa Kính Quốc kia tính toán hy sinh ngươi.” Anh Mị Sí nói.
Nghe được tên Hứa Kính Quốc, Lục Phong đầu tiên là cả kinh, là sao, sao bọn họ biết Hứa Kính Quốc còn sống? Như vậy cũng biết trong khoảng thời gian từ đó tới nay là y chứa chấp Hứa Kính Quốc?
“Ta... Nghe không hiểu... Ngươi đang nói cái gì...” Lục Phong giả ngốc.
“Không cần giả vờ, chúng ta đều biết Hứa Kính Quốc này vài năm đều núp ở Thiên Hỏa Bang.” Anh Mị Sí mỗi lần nhìn y bày ra bộ dáng kia liền chán ghét, một đại nam nhân dám làm không dám nhận.
“Lục Phong, ngươi chính là một quân cờ của Hứa Kính Quốc mà thôi, chẳng lẽ ngươi cho là y sẽ đến cứu ngươi sao?” Anh Thiên Ngạo nói thẳng cho y biết, muốn y nhận rõ tình cảnh bản thân.
“Ngươi... Ngươi ít nói bậy... Nghĩa huynh ta không có khả năng đối ta như thế...” Không có khả năng, y không tin nghĩa huynh qua cầu rút ván trở mặt.
Lục Phong bị giam ở Anh Bang, bọn họ đã suy đoán Hứa Kính Quốc hẳn là bắt đầu có hành động.
Quả nhiên đúng như bọn họ nghĩ, Hứa Kính Quốc đem Lục Phong trở thành một quân cờ để chờ thời cơ trở lại, sớm hay muộn có sẽ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bang-he-liet-tuyet-doi-hap-dan/2186378/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.