“Ngươi không cần nói, ta nói là được.” Hứa Kính Quốc ngẩng đầu nhìn cậu, lại phun ra nuốt vào một ngụm.
“Nhưng là ta cũng không muốn nghe ngươi nói.” Anh Lạc Ngưng nói.
Hứa Kính Quốc đứng lên, cười lạnh một chút, y tới gần Anh Lạc Ngưng, cố ý đem khói phun ở trên mặt cậu, khiến cho Anh Lạc Ngưng bất mãn.
“Không cho ngươi mặt ngươi lại muốn mặt!” Hứa Kính Quốc bắt đầu nảy sinh ác độc, y một phen túm lấy tóc cậu, khí lực to lớn làm da đầu cậu cũng muốn bị kéo ra.
“Ngươi cho là đối ta làm loại chuyện này thì ta sẽ buông tha ngươi sao? Lúc trước liền nhanh chóng đem ta giết chết, hiện tại ta đã trở về, các ngươi từng bước từng bước đều phải trả giá, nhất là ngươi!” Hứa Kính Quốc vung tay, Anh Lạc Ngưng ném đến trên mặt đất.
Cậu vuốt da đầu phát đau, chậm rãi đứng lên.
“Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết ngươi, ít nhất hiện tại sẽ không, nhưng ngươi tốt nhất có tâm lý chuẩn bị, ta sẽ chậm rãi tra tấn ngươi, tra tấn đến ta vừa lòng mới thôi.” Đối Hứa Kính Quốc mà nói, y không có khả năng để Anh Lạc Ngưng bị chết như vậy.
“Ngươi nghĩ rằng ta và đại ca đoán không được là ta bị ngươi bắt sao?” Anh Lạc Ngưng muốn thăm dò y, trước hết phải hiểu tình cảnh trước mắt có bao nhiêu nguy hiểm hay là phi thường nguy hiểm.
“Ngươi không lo lắng, ta dám bắt ngươi, chứng tỏ ta đã làm tốt chuẩn bị vạn lần.” Hứa Kính Quốc nói rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bang-he-liet-tuyet-doi-hap-dan/2186355/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.