“Ta nghĩ, các ngươi cũng không thể không để cho ta sống rời khỏi đây đi?” Hứa Kính Quốc đột nhiên trở nên bình tĩnh, cũng không có sợ hãi gì.
“Đương nhiên, bất quá trước khi ngươi chết, đem Lạc Ngưng giao ra đây.” Anh Mị Sí nói. Hắn cũng không quên Lạc Ngưng còn trong tay y.
“Đã chết.” Hứa Kính Quốc lộ ra nụ cười tàn nhẫn.
“Ngươi hiện tại đang nói cái gì? Nói rõ cho ta!” Anh Mị Sí nghe xong lời Hứa Kính Quốc nói, cả người kiềm chế không được xông lên phía trước túm áo y, trò đùa tái diễn?
“Ác, ta nói quá nhanh, là『sắp』chết mới đúng.” Hứa Kính Quốc nhàn hạ thoải mái khi trò vui tới.
“Hứa Kính Quốc! Ngươi tốt nhất mau nói ra Lạc Ngưng ở đâu? Nếu Lạc Ngưng thật sự có gì, ta sẽ cho ngươi bị chết thảm hại hơn.” Anh Mị Sí cảm thấy sắp mất đi lý trí, hắn hiện tại chỉ muốn biết Lạc Ngưng rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
“Muốn ta nói ra cũng có thể, nhưng mà, các ngươi phải để ta an toàn rời khỏi nơi này.” Chê cười, y không rời khỏi trước thì Anh Lạc Ngưng này để làm gì? Bọn hắn nhìn thế nào cũng không sẽ thả y.
“Ngươi dựa vào gì theo ta đàm điều kiện?” Anh Mị Sí hướng trên mặt y hung hăng đấm một quyền, hắn quyết định, nếu Hứa Kính Quốc không chịu nói sẽ nghiêm hình bức cung đến khi y nói mới thôi!
Hứa Kính Quốc lắc lắc mặt vừa bị đánh, quyền kia thật đúng là dùng sức, ngay cả trong miệng đều có mùi máu, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bang-he-liet-tuyet-doi-hap-dan/2186347/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.