Anh Lạc Ngưng có chỗ phiền não, vì từ khi cậu tiếp quản Dạ Sắc tới nay, lần đầu tiên phát sinh có công quan trộm đi kiện, hơn nữa công quan trộm đi kiện rất thông minh, bọn họ gọi hắn là Tiểu Khả Ái.
Lúc Tiểu Khả Ái tới, vừa mới tròn 18 tuổi, vốn thấy y tuổi quá nhỏ không muốn cho y vào, nhưng Tiểu Khả Ái vẫn đối Anh Lạc Ngưng liều mạng dập đầu, nói cũng không rõ ràng lắm, nhưng có ý muốn Anh Lạc Ngưng để y lưu lại.
Anh Lạc Ngưng nhìn tư liệu y mới biết được, Tiểu Khả Ái là cô nhi, từ nhỏ vô y vô kháo, ăn ngủ chủ yếu ở đầu đường, ngay cả trường học cũng không đến, cho nên viết chữ có điểm chậm chạp, nói cũn không lưu loát, hơn nữa dinh dưỡng không tốt, tuy rằng đã 18 tuổi, thoạt nhìn lại giống 12,13 tuổi, cái đầu cũng thực nhỏ xinh, đại khái 160cm trái phải mà thôi, sau này bị người buôn lậu chộp được bán cho Dạ Sắc.
Anh Lạc Ngưng biết đối phương là cô nhi nên mũi có chút chua xót, dù sao từ nhỏ cậu cũng là bị vứt bỏ, cho đến khi cậu được Lí Khiêm thu dưỡng, hiện tại mới có thể y thực vô khuyết(1). Cho nên cậu đối ấn tượng đầu tiên với Tiểu Khả Ái chính là cảm thấy đau lòng, cũng không do dự liền đem y thu vào.
Hoàn hảo Tiểu Khả Ái trừ bỏ nói chuyện có chút trở ngại ra, mặt khác đều tính bình thường, nhưng y cũng không biết chữ, cho nên cùng y câu thông vẫn rất khó khăn, Anh Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bang-he-liet-tuyet-doi-hap-dan/2186332/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.