Hôm nay, Anh Mị Sí đêm tất cả công quan Dạ Sắc tập hợp lại một chỗ.
Nhóm công quan ngươi xem ta ta xem ngươi, không biết hắn đến tột cùng muốn làm gì? Hơn nữa Anh Mị Sí đã ngồi hơn 10 phút rồi mà lại không nói chuyện, không khí này làm bọn họ có chút sợ hãi, mọi người chỉ có mỗi một suy nghĩ duy nhất chính chuyện Tiểu Khả Ái trộm trốn đi.
Nhưng có một điều không thể lý giải, vì sao lại là Anh Mị Sí xuất hiện xử lý, mà không phải Anh Lạc Ngưng? Dù sao thì bọn họ vẫn sợ Anh Mị Sí hơn, tổng cảm thấy được vị nhị thiếu gia này thoạt nhìn sẽ không dễ chọc.
Nhìn hắn lúc đến mặt rất lạnh nhạt, cũng biết được cảm xúc của hắn rất kém.
Không khí ngột ngạt cuối cùng bị đánh vỡ, Anh Mị Sí mở miệng chính là kêu Tiểu Khả Ái.
“Chính là ngươi trộm trốn đi?” Anh Mị Sí hỏi y với ngữ khí lạnh lùng.
Tiểu Khả Ái lắc đầu, y không hiểu tại sao nhị thiếu gia phải hỏi y như vậy, y đã nói thẳng thắn với Anh Lạc Ngưng rồi mà?
“Tuy rằng ngươi cuối cùng không chạy trốn, nhưng nghĩ trộm trốn đi vẫn là sự thật?” Anh Mị Sí đối y nói, cũng vạch trần tâm tư chính xác y muốn nghĩ trốn đi.
Tiểu Khả Ái cắn chặt răng, đúng vậy, y là có nghĩ tới muốn đi, nhưng cuối cùng vẫn lựa chọn lưu lại, cho nên nhị thiếu gia nói như thế y không có lý do phản bác.
“Quy củ Dạ Sắc tựa hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-bang-he-liet-tuyet-doi-hap-dan/2186321/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.