Chuyển ngữ: Đờ
Nhóc đồ cổ trợn mắt, thấy người ta trêu thì bất giác rụt lại vào vòng tay Tiêu Thận. Cậu càng thu mình thì nhóm bạn cùng phòng của Tiêu Thận càng vui vẻ, ồn ào, cười đùa ầm ĩ hơn đến mức bàn bên cạnh ngó sang xem hội này đang làm gì.
Tiêu Thận mỉm cười, tay khoác hờ lên vai Cận Ánh, người dựa lên ghế sô-pha, vắt chéo chân, dung túng nhìn đám bạn ồn ào, chẳng giúp cậu giải vây mà chỉ mím môi nhìn phản ứng của nhóc đồ cổ.
Cậu chàng tinh anh không ứng phó nổi, định lạnh mặt mà hù dọa mấy con sói đuôi to này nhưng đám bạn cùng phòng kia không thèm để ý đến sự chối từ, cứ cợt nhả mà gọi "anh dâu nhỏ" mà trêu chọc.
Không chối nổi, uống liên tục mấy cốc rượu vào bụng, Cận Ánh dựa hẳn vào lòng Tiêu Thận, ai nói gì cũng mặc kệ. Đàn anh Tiêu thấy cậu bị bắt nạt quá vội vàng "khụ" một tiếng, để bọn họ biết tém tém lại.
"Đừng có bắt nạt bạn nhỏ nhà tôi."
"Á à! Bao che à, cả nhà xem này!" Hội cùng phòng cười ầm lên.
Cận Ánh đỏ mặt, hiển nhiên là bất mãn với câu nói đó, cũng không thích Tiêu Thận cứ treo từ "bạn nhỏ" bên miệng, cũng không thích đàn anh cứ bàng quan không nói. Này làm gì là tiệc tốt nghiệp, sắp thành phá động phòng đến nơi rồi.
Hắn cũng có ý định của riêng mình.
"Cũng muộn rồi, hai người tốc độ lên, uống hết cốc giao bôi đi, hát hò tí rồi về sớm, nhỉ?"
Hội sói đuôi to cười tủm tỉm mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ban-thit-heo-va-cau-chang-tinh-anh/504130/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.