Chuyển ngữ: Đờ
Cuối cùng chàng tinh anh cũng không nuốt nổi vẻ mặt tủi hờn của người đàn ông, đồng ý đi dạo sau bữa cơm chiều, đem miếng nầm vạn ác này hiếu kính cho đại ca Đại Hắc của khu.
Người đàn ông vui vẻ mà quay về phòng bếp nấu cơm. Hắn rửa trong rửa ngoài cái nồi vừa luộc nầm kia mấy lần mới đỡ thấy gớm.
Tiểu Đông nhắn tin Wechat hỏi Tiêu Thận đã dỗ anh dâu xong chưa. Người đàn ông thoáng nhìn rồi cũng chẳng trả lời. Hôm nay có bao nhiêu khí thế thì dùng hết ở cửa hàng rồi, tối nay mà còn lên được giường thì hắn cũng đủ vui rồi.
Nhưng mà hắn thấy hình tượng hôm nay của mình cực kỳ là uy mãnh, khí phách, như là về thời trung học làm côn đồ tung hoành ở phố này, có một đám đàn em cúi đầu, khom lưng gọi anh Tiêu. Mặc dù về sau cũng coi như hoàn lương một nửa nhưng anh Tiêu ở trên đường vẫn là một "truyền thuyết".
Làm một người đàn ông tốt sao mà khó quá.
"Cục cưng Ánh Ánh, đi rửa tay ăn cơm em."
Chàng tinh anh "Ừm" một tiếng. Người đàn ông nấu canh sườn ngô, đầu tiên cứ múc cho cục cưng Ánh Ánh nhà mình một bát đã, nhặt hết cà rốt ra mới đưa cho cậu. Nhìn người đàn ông vâng vâng dạ dạ, ngoan ngoãn nghe lời khiến lòng cậu sung sướng vô cùng, bất giác mà ăn nhiều một chút.
Bữa cơm ăn đến là yên ổn.
Lúc xuống tầng đi dạo, hai người đi một vòng to quanh khu cũng không tìm thấy Đại Hắc, chàng tinh anh còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ban-thit-heo-va-cau-chang-tinh-anh/504116/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.