Truyện bẩn bựa, cảnh báo 18+ và cảnh báo người sống nghiêm túc! Truyện có tất cả 18 chap, còn 1 chap nữa là full. 
Tôi? Em? Ối giời ạ! Hơn ngôn lù!!! Phân ơi là Lân, đíp đíp nó một vừa hai phải thôi chứ, xe đẹp như này, vest sang trọng thế kia, ói ra sao nổi? 
-"Chủ tịch hận em từ khi nào? Từ ngày mẫu giáo em phô cô chủ tịch đùn ra quần? Hay từ đêm tân hôn chủ tịch bị em đạp xuống đất?" 
Trương Mỹ Ái Như bất ngờ lên tiếng, Hoàng Thế Lân cố nén hoả khí ngùn ngụt, bâng quơ đáp. 
-"Từ đợt em cho tôi leo cây mười sáu tiếng đồng hồ, năm lớp chín." 
-"Ai bảo chủ tịch nhốt em trong phòng hội đồng suốt buổi sáng hôm thứ bảy?" 
Phu nhân gào lên, chủ tịch quát to chẳng kém. 
-"Thế ai mượn mày đăng ký thi hát song ca với thằng Chiến vẹo, bố còn sống sờ sờ ra đấy?" 
-"Sống thì sao? Sống cũng có biết hát đâu mà đú, thi cử là phong trào của trường, được cả lớp tín nhiệm em chối được à? Hát mỗi một bài có gì mà căng?" 
-"Rõ ràng song ca sẽ cầm tay nhau, đừng tưởng bố ngu!" 
Có người lẩm bẩm, có người liếc sang hỏi đểu. 
-"Ghen à?" 
-"Ghen quái gì? Hèn đâu mà ghen! Xuống xe mau! Đi bộ mười phút nữa là về tới nhà rồi!" 
-"Thế chủ tịch đi đâu?" 
-"Đi chơi gái." 
-"Em méc bà!" 
-"Méc méc méc...lớp một à mà suốt ngày doạ méc? Hay ghen?" 
-"Thèm vào!" 
Kết thúc cuộc khẩu chiến, chủ tịch phóng xe vun vun tới CL Hotel, phu nhân vác chiếc bụng đói meo lê từng bước 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ban-cam-lon/1327223/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.