Hôm nay, bầu trời thật rạng rở, điểm nhẹ trên vòm trời cao xanh ngất ngưỡng là những đám mây trắng bồng bềnh chầm chậm lượn lờ. Khi ngước nhìn khoảng trời ấy, tôi cảm thấy sự yên bình và tĩnh lặng, thật dễ chịu làm sao.
Tôi lại lật quyển nhật kí ra, viết lên vài dòng chữ: "5/8, trời thật đẹp, mây bồng bềnh trôi lững lờ trên vòm trời xanh, thật bình lặng biết mấy..."
Và rồi, dưới gốc bàng trong sự tĩnh lặng, tôi lại vô tình gặp anh, anh khẽ chạm vai tôi, và ngồi phịch xuống cạnh tôi. Dưới tán lá xum xuê, anh lại cười trông thật hồn nhiên.
"Chào, viết nhật kí sao?". Anh vui vẻ hỏi
Tôi thoáng gật đầu.
"Nói chuyện với cậu lâu như vậy nhưng vẫn chưa biết tên cậu. Tên cậu là gì?"
"Đỗ Tiểu Á". Tôi trầm mặc trả lời.
Thật ra, "Á" trong tên của tôi có nghĩa là khép nép, khá là giống với tính cách của tôi.
"Tiểu Á có nghĩa là Mặt trời mọc đấy. Một cái tên rất đẹp..."
Nhưng...đối với cậu ấy tên tôi lại có một ý nghĩa khác.
Tiểu Á hay Anatolia (Ανατολία, có nghĩa là "mặt trời mọc"),một bán đảo của Châu Á mà nay thuộc Thổ Nhĩ Kì. Hoá ra, anh nghĩ rằng tên tôi bắt nguồn từ đó, chưa một ai từng nghĩ rằng tên của tôi lại có nghĩa là "Mặt trời mọc", kể cả cha mẹ tôi...đối với họ "Tiểu Á" có nghĩa là sự hổ thẹn...
Tôi thoạt nhìn anh, đáp: "Tôi không nghĩ lạc quan như cậu..."
Anh bất giác cười một cái: "Tên của cậu còn có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-tung-la-tat-ca-doi-voi-toi-nhung/2192700/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.