Hôm ấy, quãng trời tĩnh lặng thật, gió lất phất ngoài sân trường thật khiến cảnh buồn càng thêm u sầu mà.
Nhớ về sự việc hôm qua, khiến tôi cảm thấy rất áy náy.
Tôi vẫn ngồi đợi anh ở dưới gốc cây bàng ấy, những chiếc chuông gió kêu "leng keng leng keng" giữa quãng trời yên tĩnh lặng gió khiến tôi cảm thấy dễ chịu biết mấy.
Tôi thấy anh lê bước, nhanh chân tiến về phía tôi, nụ cười thân thiện đang hiện hữu trên gương mặt anh lúc này khiến tôi nhanh chóng quên đi gương mặt tức tối của anh ngày hôm trước... Anh ngồi phịch xuống cạnh tôi, đưa về phía tôi một chiếc khăn tay nhỏ trắng tinh...
"Đó là...". Tôi ngẩn người hỏi
Anh không nói, chỉ đặt nó vào trong lòng bàn tay tôi. Nhìn thoáng qua trông nó rất giống với chiếc khăn tay của tôi hôm trước, nhưng chất liệu của chiếc khăn này tốt hơn rất nhiều.
"Chiếc khăn của cậu, tôi làm dơ mất rồi...". Anh bối rối nói
Tôi lắc lắc đầu, sau đó đưa về phía anh một hộp nhạc nhỏ, khi mở ra nó sẽ ngân vang lên những bản nhạc trầm ngâm mà khiến người nghe cảm thấy dễ chịu, nhẹ lòng.
Anh hỏi: "Cho tôi ư?"
Tôi gật đầu, rồi anh vui vẻ cầm lấy, vui vẻ mở hộp nhạc lên, âm điệu thật trầm bổng ngân vang khúc nhạc "A scene of La seine", gương mặt anh đột nhiên biến sắc, khoé mắt anh đỏ ngầu, môi anh run run, tay anh toát ra một hơi lạnh lẽo, chiếc hộp nhạc đột nhiên rơi xuống đất, khép lại và tiếng nhạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-tung-la-tat-ca-doi-voi-toi-nhung/2192691/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.