Tất cả mọi chuyện đều có dấu vết lưu lại.
Vậy nên cái gọi là đối chọi gay gắt chỉ là thủ đoạn để thu hút sự chú ý của cậu, tất cả đều xuất phát từ "yêu".
Nguyên nhân sâu xa là vì thân phận của hai người, Lục Viễn chỉ đành chôn tình yêu này vào sâu dưới đáy lòng, không dám lộ ra mảy may.
Đến khi nghe tin cậu đã chết thì tình cảm bị đè nén đã lâu mới phun trào như núi lửa, Lục Viễn mới đau đớn đến mức thấu trời xanh như thế.
Giang Nguyên hiểu hết.
Bàn tay đang che miệng của cậu dần tăng lực lên, siết chặt đến mức hai bên má đỏ bừng. Ngay khi cậu không biết nên làm như thế nào cho phải thì có tiếng cửa mở vang lên gần cầu thang thoát hiểm, có người bước ra ngoài.
"!"
Lục Viễn đang đi ra!
Giang Nguyên xoay người, chạy như điên lên lầu.
Về đến nhà, đầu tiên Giang Nguyên lấy một chai nước chanh để tự an ủi, sau đó, lúc đi ngang qua gương sát đất ở phòng khách, còn đột nhiên dừng lại.
Cậu vừa mở nắp chai nước chanh vừa đánh giá bản thân trong gương.
Mấy giây sau, Giang Nguyên cúi đầu cắn ống hút, nhỏ giọng thở dài một câu: "Thôi, cũng có thể hiểu cho anh ta..."
Không biết có phải do tâm trạng ảnh hưởng hay không mà nước chanh hôm nay cậu uống có hơi đắng.
Giang Nguyên uống một hơi hết cả chai, sau đó mở nhật ký, cầm bút mà mãi chưa viết.
Cậu không thích có con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-thuc-su-qua-yeu-toi/2988944/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.