Lục Viễn vừa về đến nhà, di động đã rung lên liên tục. Anh lấy máy ra, đầu ngón tay bấm vào wechat, giọng của thanh niên như bị bóp chặt yết hầu, nghe the thé vang lên không dứt.
"Đừng thuê! Khỏi thuê! Ở với cháu!"
"Phòng của cháu siêu to, cực kỳ nhiều phòng trống!"
"Không cần bỏ tiền thuê nhà! Cháu thanh toán một năm rồi!"
-
Bé gái đang chơi xếp hình ở phòng khách chợt quay đầu lại, nhìn Lục Viễn đầy thắc mắc.
Lục Viễn vừa đổi dép đi trong nhà vừa nói: "Ừ, đồng đội mới của anh đấy."
Bé gái chớp mắt, buông miếng xếp hình trong tay xuống, chạy tới trước mặt Lục Viễn giơ tay làm mấy ký hiệu.
Lục Viễn đổi dép xong bèn cười cười, vỗ nhẹ đầu cô bé: "Yên tâm, là người tốt."
Cô bé gật đầu, đi theo Lục Viễn vào phòng bếp như một cái đuôi nhỏ.
Lục Viễn lấy rổ, thịt bò, cá tuyết, còn mấy loại rau tươi theo mùa rồi bắt đầu rửa sạch nguyên liệu nấu ăn: "Các bạn của em có thích mấy cái diều đó không?"
Bé gái ghé vào bên cạnh nhìn Lục Viễn rửa rau, rất nghiêm túc gật đầu, lại lấy di động ra gõ chữ rồi bấm phát tiếng tự động.
"Anh hai, bao giờ anh mới dọn nhà? Cuối tuần em có thể dọn đồ giúp anh."
Lục Viễn vui vẻ: "Phải hỏi cậu út đã."
Bé gái gõ chữ: "Cậu Hữu cũng đi ạ? Vậy em không đi nữa..."
Lục Viễn rửa xong nguyên liệu nấu ăn bèn đặt lên kệ bếp, bắt đầu chuẩn bị gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-thuc-su-qua-yeu-toi/2988926/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.