Giang Nguyên không muốn dùng khăn tay của Tạ Niên, cậu không thân quen với cậu ta, mà kể cả là người quen thân thiết thì cũng không nên dùng chung khăn tay...
Giang Nguyên sẽ không nói ra chuyện đời trước do quá thẳng thắn nên cậu thường xuyên làm mất lòng người khác và cả giới truyền thông.
Nếu là trước kia, chắc chắn cậu sẽ nói thẳng: "Tôi không muốn dùng đồ của người khác."
Giờ đã có kinh nghiệm, Giang Nguyên đưa lại chiếc khăn với lý do: "Cảm ơn, tôi chỉ quen dùng khăn giấy thôi."
Tạ Niên cũng không để ý lắm, cậu ta cất khăn đi rồi mở vòi nước ra rửa tay.
Giang Nguyên cho rằng cuộc trò chuyện đã kết thúc, cậu rút ra mấy tờ giấy rồi nhìn vào gương, lau bọt nước trên mặt đi.
Lúc này Tạ Niên cũng đã rửa tay xong, cậu ta vừa đứng lau tày vừa nói: "Tôi khá bất ngờ khi lần này cậu lại đóng vai phụ đấy."
Trong lòng Giang Nguyên thấy lạ, sao đột nhiên Tạ Niên nói nhiều thế. Lần hợp tác trước, ngoại trừ chuyện liên quan tới công việc, nếu không thì Tạ Niên chẳng thèm nói lấy một lời.
Cậu nghĩ một lát, dùng cách ném câu hỏi ngược lại của Lục Viễn để trả lời: "Lần này anh cũng đóng vai phụ mà."
Tạ Niên khẽ cười nói: "Do lịch trình không cho phép thôi."
Ngụ ý là do anh ta vướng lịch trình, không thì anh ta sẽ đóng vai nam chính ư? Giang Nguyên không vui, nói cứ như Lục Viễn chỉ ăn may thôi vậy.
Giang Nguyên lau mặt xong bèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-thuc-su-qua-yeu-toi/2988908/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.