Nguyễn Ưu nói rằng sẽ ghê tởm anh, Lục Quan Triều rất đỗi hoang mang. Anh biết rõ ghê tởm một người khác với chán ghét một người, nhưng anh không biết mình lại có thể gây ra cho Nguyễn Ưu những cảm xúc tiêu cực như vậy. Nguyễn Ưu đi rồi, có lẽ cậu thực sự chỉ là bị mẹ gọi đến xem alpha của mình thế nào, Lục Quan Triều nhìn hành lang trống trải, mím chặt môi.
Lục Quan Triều gặp bác sĩ Hướng theo thời gian đã hẹn, bác sĩ Hướng vừa tan làm, trông có vẻ hơi mệt mỏi. Họ hẹn nhau ở một quán cà phê, đối diện với danh sách đồ uống mà Lục Quan Triều đẩy đến, bác sĩ Hướng lịch sự xua tay: " Sáng mai còn có ca phẫu thuật, tôi sẽ không uống đâu, nếu không về đến nhà sẽ không thể nghỉ ngơi đủ."
Lục Quan Triều nghe vậy nói: " Là tôi suy nghĩ không chu đáo."
Bác sĩ Hướng mỉm cười, " Tôi thấy sắc mặt của cậu Lục không được tốt lắm, cũng không nghỉ ngơi đủ sao?"
Lục Quan Triều im lặng một lúc, đẩy hồ sơ bệnh án trong tay đến trước mặt bác sĩ Hướng, anh cúi đầu và nói: " Thành thật mà nói, gần đây tôi và Ưu Ưu... xảy ra chút vấn đề."
Nụ cười của bác sĩ Hướng rất ôn hòa, nhưng câu hỏi lại rất sắc bén: " Chỉ là gần đây thôi sao? Vấn đề hẳn là đã xuất hiện từ rất sớm chứ nhỉ, chỉ là cậu Lục không để tâm thôi." Bác sĩ Hướng nói xong, lại nói tiếp: " Xin lỗi, là một omega, tôi luôn dễ dàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-thich-tin-tuc-to-vi-bach-nguyet-quang/3374173/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.