"Hạ Duy? Hôm nay em nói với A Huy em không tới mà..."
Tần Cần cho rằng Hạ Duy tìm cô là vì chuyện này, đang lái xe nên không thể cầm điện thoại, cô bảo Hứa Trì mở loa ngoài lên cho cô nghe.
Sau khi Hứa Trì mở loa ngoài, anh đặt điện thoại di động vào giữa hai người, mới buông tay giọng Hạ Duy đã vang lên trong điện thoại.
"Tần Cần, anh nghe A Huy nói tối nay em không tới?"
Tần Cần nhìn chằm chằm về phía trước, xoay tay lái đánh xe vào bãi đỗ dưới tầng hầm. "Ừm, hôm nay em hơi mệt, quán bar cũng đã có anh trông rồi, em không tới nữa."
Hạ Duy ở bên đầu dây kia dừng lại một chút, tiếp tục nói. "A Huy nói em đưa "Hắc Tử" tới chỗ bác sĩ Hứa rồi, để ở đó có được không?"
"Gần đây em đều ở đây mà, ngày nào cũng tới thăm nó được." Tần Cần trả lời.
Đậu xe vào bãi đỗ, Tần Cần còn không quên nhìn Hắc Tử bên cạnh.
"Anh đã bảo người thay cửa nhà kho rồi, lắp thêm cửa chống trộm..."
Hạ Duy còn chưa nói xong, Tần Cần đã ngắt lời anh ta. "Lý Càn chủ yếu nhắm về phía em, trộm rượu hay trộm xe cũng là vì trả thù em. Em nghĩ kỹ rồi, em muốn kéo dài thời gian nghỉ phép, muốn thử cảm giác làm cổ đông một lần."
Tần Cần cố ý nói khe khẽ, dù sao bây giờ cô muốn quăng gánh giữa đường, nếu như Hạ Duy không đồng ý, chắc chắn không thành công.
Hạ Duy nở nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-tha-sieu-nhieu-thinh/2229450/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.