Tần Cần nghe được rồi, chính tai mình nghe thấy, nhưng cô không biết câu nói đó là thật hay giả.
"Anh nói anh thích em, có đúng không?" Tần Cần lại gần anh, đưa tay khẽ đẩy vai anh, lưng anh dặt trên ván cửa, không còn chỗ để trốn.
Hứa Trì hé mở môi mỏng, chưa kịp mở miệng, Tần Cần đã vội che miệng anh lại.
"Em mặc kệ, dù sao anh đã nói vậy rồi, em tin." Tần Cần nháy mắt, cô sợ anh mở miệng nói không phải.
Hứa Trì dựa vào cửa, nhìn cô ngẩng đầu lên, trong mắt viết đầy hai chữ chắc chắn.
Tần Cần buông tay ra, khoảng cách của hai người từ 20 cm bỗng nhiên biến thành 5 cm.
Tần Cần nhón mũi chân lên, tầm mắt ngang với cánh môi của anh.
Cô im lặng, trong lòng liên tục niệm - "Không làm thì thôi, đã làm phải làm tới cùng."
Nuốt một ngụm nước bọt, Tần Cần choàng tay qua cổ anh, kéo anh hơi cúi xuống, nhân dịp anh chưa chuẩn bị, ghé lại lần hôn lên môi anh.
Hứa Trì đỡ lấy eo cô, giữa môi và răng tỏa mùi kem đánh răng thơm ngát, đầu lưỡi của cô khẽ luồn vào trong miệng anh, Tần Cần chớp mắt, bỗng nhiên dùng răng cắn nhẹ.
Tần Cần tưởng anh sẽ đẩy mình ra, không ngờ eo lại bị anh ôm chặt, mới vừa không để ý, hô hấp của cô đã trở nên rối loạn, vội lùi về sau một ít.
Trong chốc lát, trong phòng chỉ còn tiếng thở của hai người.
Tối hôm qua mê man khi chưa có được đáp án, sáng sớm mai còn động lòng với người ta, cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-tha-sieu-nhieu-thinh/1238/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.