Dựa theo lời Từ Phỉ Na nói, Tần Cần đoán được anh sẽ chủ động gọi điện cho cô, đương nhiên chuyện này cũng đã xảy ra rồi.
Chỉ là...
Cô không ngờ anh lại xuất hiện ở đây, nếu không cô cũng không nói dối rằng mình phát sốt.
"Bác sĩ Hứa, sao anh tới đây?"
Hứa Trì đứng ngoài cửa, nghiêng đầu nhìn thoáng qua phòng khách. "Tôi có thể vào không?"
Tần Cần liếm môi dưới, cười ngây ngô. "Được, được."
Anh tự mình đổi dép lê, đi vào trong bỏ thứ gì đó lên bàn ăn.
Là một phần ăn sáng anh mua bên ngoài, còn chưa mở ra đã tỏa mùi hương khắp nơi. Trừ phần ăn sáng ra, còn có hòm thuốc chữa bệnh đơn giản.
Tần Cần đứng ngẩn người, vội vàng hỏi. "Bác sĩ Hứa, anh tới nhà khám sao? Hay là...anh đặc biệt tới thăm tôi?"
Tần Cần lớn gan hỏi anh, trong mắt lấp lánh, chờ anh gật đầu bảo đúng.
Nghe cô hỏi, động tác trên tay Hứa Trì hơi khựng lại, nghiêng người nhìn cô. "Cứ cho là vậy đi, tới đây thăm em xem tại sao em không tới khám được, hay là hàm răng nhiễm trùng nên bị sốt?"
Hứa Trì lại bịa chuyện rồi.
Tần Cần quan tâm nhiều thế làm gì chứ, dù sao anh cũng đã tới đây rồi.
Khi Tần Cần đang gật gù đắc ý, Hứa Trì đã cởi áo khoác, tới gần cô vờ như muốn sờ lên trán cô.
Không xong rồi!
Tần Cần vội lùi về sau một bước, nói lắm. "Chắc...chắc là em bị cảm nên mới bị sốt, bác sĩ Hứa, anh cách xa em ra một chút..."
Chưa nói xong, Hứa Trì đã vươn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-tha-sieu-nhieu-thinh/1228/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.