Editor: Minnn
“Mọi người ngồi về chỗ trước đi." Cô Quan Vân bước tới bục giảng, dùng ánh mắt ra hiệu cho lớp trưởng.
Lớp trưởng lấy đồ vật từ trên bục bước xuống rồi trở về chỗ ngồi.
Cố Gia Duệ cõng Thiện Lương trên lưng, đặt cậu ngồi xuống cạnh ghế để ngồi vững.
“Mọi người yên lặng đi.” Giọng nói cô Quan Vân nhẹ nhàng như mây trôi nhưng giọng điệu lại nghiêm túc sinh ra một loại uy nghiêm không dám phản bác: "Bạn học Lâm Vũ mất tiền, chuyện này liên quan đến danh dự của các bạn khác nên cần công khai để tránh tung tin đồn thất thiệt."
Nói xong, ánh mắt của cô liếc nhìn thoáng qua Thiện Lương và Uông Thừa Huệ.
Thiện Lương cúi đầu, ánh mắt rất bình tĩnh.
Uông Thừa Huệ ngồi ngay ngắn như thể đang chờ đợi một điều gì đó.
Cô giáo Quan hít sâu một hơi: “Chuyện này không liên quan đến Thiện Lương.”
Trong lớp có tiếng sột soạt, tất cả mọi người đều lặng lẽ quay đầu nhìn Uông Thừa Huệ.
Uông Thừa Huệ vừa nghe những lời này, đầu tiên cô ta giật mình, sau đó tuyệt vọng giữ vẻ mặt bình thản nhưng ánh mắt lại lộ ra cảm xúc không rõ.
“Tôi đã yêu cầu phòng bảo vệ điều tra video giám sát ngày hôm qua. Tôi thấy trong giờ tập thể dục buổi sáng, mặc dù Thiện Lương ở một mình trong lớp nhưng em ấy chưa bao giờ đến chỗ Lâm Vũ.” Cô Quan Vân nói: “Về phần tiền của Lâm Vũ cũng đã điều tra xong. Bảo vệ nói rằng không chỉ có Lâm Vũ bị mất tiền mà còn rất nhiều người khác cũng bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sinh-ra-chinh-la-cong-cua-toi/1204351/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.