Thiện Lương nhìn Cố Gia Duệ đi ra khỏi phòng, nhướng mày bắt đầu thu dọn đồ đạc mà mình đem tới.
Cũng không biết tên nhóc kia định làm cái gì, thần thần bí bí.
Cậu bất đắc dĩ lắc đầu, sau khi thu dọn đồ đạc của mình một cách gọn gàng ngăn nắp, cậu mở ba lô của Cố Gia Duệ ra giúp anh sắp xếp thật tốt.
Ước chừng qua nửa giờ, Thiện Lương đã dọn dẹp xong phòng ở, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn.
Trong tủ quần áo treo đầy đồng phục và quần áo thường ngày của cậu và Cố Gia Duệ. Trên giá để giày có mấy đôi giày cũ của cậu cộng thêm mấy đôi giày thể thao nổi tiếng của Cố Gia Duệ. Xung quanh phòng chất đầy đồ dùng học tập và sách tham khảo.
Toàn bộ đều đã chuẩn bị ổn thỏa.
Thiện Lương ném ba lô của hai người sang một bên. Cậu nằm xuống chiếc giường mềm như bông, nhìn lên trần nhà.
Một căn phòng hai người.
Dường như so với tưởng tượng thì tốt đẹp hơn rất nhiều.
Cậu cười khẽ một tiếng, vừa quay đầu thì nghe thấy tiếng mở cửa.
Cố Gia Duệ đẩy cửa phòng đi vào, nở nụ cười lưu manh vô lại, tay xách theo một cái túi to.
“Trên tay cậu là gì ấy?” Thiện Lương hỏi.
Cố Gia Duệ đặt túi lên bàn, mở ra liền có mùi thơm nồng đậm của thức ăn lan tỏa.
“Gà rán, bia!” Cố Gia Duệ bổ nhào xuống chỗ Thiện Lương, tiến lại gần nhìn vào đôi mắt cậu: “Tôi mua rất nhiều đồ để hai chúng ta ăn. Trong điện thoại của tôi còn có phim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sinh-ra-chinh-la-cong-cua-toi/1204337/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.