Ngay khi Cố Gia Duệ vượt qua vạch đích, tiếng hoan hô ào ạt vang lên như thủy triều.
Mà trong ánh mắt dõi theo của mọi người, Cố Gia Duệ thở hồng hộc đẩy các cô gái đang đưa nước và khăn lông cho anh ra, trực tiếp đi đến bên cạnh Thiện Lương. Anh giống như một chú chó lớn mới ngụp trong nước, ngã vào người cậu.
Thiện Lương lùi xuống phía sau mấy bước, sau đó ôm chặt Cố Gia Duệ.
Cũng chính vào khoảnh khắc này, cậu nghĩ, cậu có lý do để có thể đường đường chính chính ôm anh trong ánh mắt nóng bỏng của mọi người.
Cậu ôm cái tên đầy mồ hôi này, nghe tiếng thở dốc nóng hầm hập của Cố Gia Duệ bên tai, trái tim kịch liệt nhảy lên.
Người này, sao tiếng thở dốc sau khi vận động cũng gợi cảm như vậy.
Cậu âm thầm nhẩm lại công thức trong lòng, cuối cùng cũng bình ổn trái tim đang nhảy lên kịch liệt của mình xuống, nâng tay lên: “Uống chút nước đi, nhuận họng.”
Cô Gia Duệ giật lấy chai nước, “ừng ực, ừng ực” uống nước, yết hầu chuyển động lên xuống.
Trọng tài đang đứng bên cạnh hưng phấn, xông ra trong tiếng hô sôi trào của mọi người: “Người đầu tiên chạy đến đích, hơn nữa còn phá vỡ kỷ lục của năm trước!”
Thiện Lương nâng Cố Gia Duệ, hai người chậm rãi đi sang bên cạnh trong ánh mắt nóng cháy của mọi người.
Mồ hôi từ phần thái dương của Cố Gia Duệ chảy xuống, anh vẫn đang cố điều tiết hô hấp, không nói chuyện.
Thiện Lương chờ cho đến khi tiếng hít thở của anh dần chậm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/anh-ay-sinh-ra-chinh-la-cong-cua-toi/1204328/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.